Trang

Thứ Tư, 8 tháng 9, 2010

Ngày thứ 9 tại India

Buổi tập Yoga đầu tiên kéo dài 1 tiếng. Chủ yếu là cách thở sâu, thở bằng 1 mũi, cười, một số động tác tay chân và bụng. Rất thư giãn sau 1 tiếng. Buồn cười nhất là điệu gầm như hổ. Đến bài đó thì hầu như mọi người đều cười chứ ít người làm được giống hổ gầm. Bài tập cuối cùng là cười thật to và thật tự nhiên. So many simple things but very good for your health. Oh, I’ll try my best. (Thế là một trong những việc trong to-do-list mình viết ra từ đầu năm đã thành hiện thực, còn 3 việc nữa thì phải – OK, I have enough time to do all things).
Bài giảng của Dr. Raj bao giờ cũng rất sống động, he’s so expressive! Hầu như không bao giờ nhìn thấy thầy ngồi yên một chỗ, hoặc nếu có ngồi thì tay chân sẽ hoạt động rất nhiều, khuôn mặt bao giờ cũng biến đổi và rất funny. Sau giờ học một nhóm kéo xuống phòng Lab thì thầy vào, hỏi thăm từng người một, how are you, miss Vietnam? Oh, I feel happy here, but we’ll be more happy if we can access internet thru wifi! Thế là thầy đi vào ngay phía phòng của IT Admin và xổ một tràng Hindi có lẽ là yêu cầu enable hệ thống internet. Cô bạn Myamar đang viết email thì đứng lên đi vào phía trong làm gì đó thế là thầy ngồi vào chỗ của cô và viết tiếp email cô đang viết dở với nội dung rất funny. Sau đó Khin về chỗ, thầy đứng lên cười khì và bảo I help you to finish the email! Ha ha…
Gọi điện về nhà cho bạn Ộp thì máy ở nhà có trouble, mất một phút chả nghe thấy gì. Gọi lại sau mới nghe được. Bạn Ỉn bảo mẹ ơi mẹ về đi, con nhớ mẹ lắm. Ộp nói rằng con đi học ngoan lắm mẹ ạ. Nhớ 2 bạn rất nhiều. Bạn Ỉn còn kể đi khai giảng vui lắm, có rất nhiều bong bay và cờ, con mặc áo đồng phục nóng quá, ướt hết cả áo. Bố thì bảo áo Ỉn bẩn đến nỗi không thể giặt thậm chí tẩy được. Hu hu… bạn Ỉn nghịch đất cát nhiều thế?! Mất 100 rs cho 2 cuộc gọi về nhà vì mạng wifi không hoạt động nên máy notebook thành vô dụng. PC ở phòng Lab thì không có skype.
Francis nói sẽ dạy mình dance, từ slow dance trở đi. Vụ này nghe hay đây. Mình có 2 tháng free from family and job responsibilities so I want to learn as much as I can.
Ở phòng ăn bữa tối, Mashayo nói you have natural beauty, like a child – rồi làm động tác như tay như bồng em bé và bảo mày làm tao có cảm giác như thế này này. Ha ha…you’re so funny. He said that’s truth, not flirting anymore.
Bạn Mauritius nói tao ko biết cách mặc saree của người Ấn như thế nào. Nhân tiện Meneali (Tanzania) quàng một cái khăn rất rộng và dài, mình liền mượn cô ấy rồi nói I’ll show you how to wear a saree. Mọi người rất thích thú với việc tìm hiểu cách mặc saree. Sau đó mình nói với Goodness (SA) là very easy to take it off, just do like that – rồi làm động tác kéo mạnh và xoay người của Mineali – giống một động tác trong dancing. So easy! Mọi người cười ầm ĩ – thật vui vẻ. I’ll miss you much once we say goodbye. I want to go to The Lotus Temple again to pray that we all meet again in the future. Nghĩ đến việc sẽ say goodbye và có thể sẽ chẳng gặp lại nhau nữa trong 6,5 tuần nữa mà muốn khóc. I love you all.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét