Trang

Thứ Ba, 28 tháng 9, 2010

Ngày thứ 29 tại India

Ngày 27-9-2010
Gặp thầy HP Singh dạy môn Export – Import ở nhà ăn. Nói chuyện với thầy và các bạn, khi mình khoe là mình married and have 2 babies thì thầy trợn mắt không tin. Thầy nói you look very happy and no reason that one married women can be happy like you! Oh my God, chắc lý do đó chỉ phù hợp với phụ nữ Ấn thôi thầy ạ. Phụ nữ VN sau kết hôn và sinh con thường xinh tươi hơn nếu single đây ạ. Thầy vẫn ko tin dù các bạn đều nói là that’s right. Thầy bảo mày có passport ở đó ko? Mình đưa cho thầy xem cái bản copy, thầy bảo nhưng ở đây cũng chẳng show là mày đã married gì cả. Có lẽ Passport của người Ấn có cả tình trạng hôn nhân và số con trong đó? Mình nói rất tiếc là máy tính hết điện nên ko thể mở cho thầy xem ảnh của bọn trẻ con nhà em. Goodness lại nói thêm là đúng là nó married và có 2 con thật đấy, nó show ảnh của trẻ con nhà nó suốt, they’re lovely! Vẫn ko tin. Hic hic… Sẽ show ảnh của bạn Ỉn, bạn Ộp cho thầy xem vào dịp khác vậy. chắc còn gặp thầy nhiều lần vì thầy cũng hay ở trong học viện.
Buổi chiều học môn Marketing, thầy Deepak dạy rất nhiệt tình và lôi cuốn. Chỉ có mỗi một điều mình thấy thắc mắc là thầy là chuyên gia về môn Marketing mà thầy ăn mặc buồn cười quá. Quần kaki, áo kẻ sọc, cà vạt hoa hòe hoa sói thắt cẩu thả, 2 tay xỏ 4 cái nhẫn to uỵch, 1 tay đeo đồng hồ vàng chóe, tay còn lại đeo một mớ vòng màu da cam cực kỳ nổi bật trên nền tay áo màu xanh! Nhưng bù lại thì thầy dạy rất hay và rất quan tâm đến điều kiện ăn ở của các bạn. Trong lúc teabreak, thầy hỏi là chúng mày thấy thức ăn Ấn Độ thế nào? Mình nói là cũng ổn nếu như còn thứ thịt gì khác ngoài thịt gà! Thầy hỏi tại sao? Chị Lusiwe bảo là chúng tao chỉ có thịt gà và tất cả chúng tao đang get weak, get ill! Mình bảo em giảm 2kg trong 4 tuần ở đây rồi! Thầy nói là tôi sẽ có ý kiến với bên hậu cần cho các em. Thật là chu đáo!
Cuối buổi học, gặp thầy ngoài hành lang và nói cảm ơn về bài giảng rất thú vị. Thầy đứng lại nói chuyện và hỏi về VN. Thầy nói hình như nó vẫn là nước kém phát triển? (under-developed) Mình nói Vn là nước đang phát triển và rất active cũng như open. Thầy hỏi về sự ảnh hưởng của Trung Quốc… Mình bảo em có bài presentation về VN, nếu thầy muốn xem thì em sẽ show cho thầy. OK, thế là lại quay lại phòng học và mở bài Presentation của mình cho thầy xem. Mashayo đến hỏi thầy về tờ India Times và tỏ ý muốn xuất bản 1 tờ báo mà giá có thể rẻ như tờ India Times ở Tanzania (Tờ India Times dày khoảng 40 trang kể cả quảng cáo nhưng giá có 3 rs – 1,4K VNĐ – Chả có tờ báo nào ở VN có giá rẻ như thế cả!). Thầy nói về sự tái chế, về số lượng và quảng cáo. Đúng thật, họ quảng cáo ngay ở trang 1 và phụ lục quảng cáo rất dày ở bên trong. Nhưng nguồn thông tin thì cực kỳ cập nhật và hấp dẫn. Nếu mình là dân báo chăc mình cũng chỉ mong có 1 tờ báo như thế.
Ăn tối xong lên phòng ngồi nhưng buồn khủng khiếp, có một số chuyện khiến mình cảm thấy lo lắng và unsafe. gọi cho Joseph ko nghe máy, nhắn tin ko thấy trả lời. Buồn phát khóc. Nhìn đồng hồ là 9.30PM tức là 11 PM ở VN – gọi về nhà sẽ làm mọi người thức giấc nên mấy lần định bấm số ở nhà nhưng lại off đi. Cuối cùng bấm máy gọi cho Mr. Phúc, may mắn còn có người nói chuyện bằng tiếng Việt ở đây. Nói chuyện lung tung về đủ thứ, gđ, công việc, mua sắm ở Delhi, về lớp học, về bạn học… hết 40phut! Lúc đó mới thấy Joseph gõ cửa, ngồi nói chuyện với Joseph một lúc – Joseph luôn là người dễ chịu và thấu hiểu. Cậu từng ở Arab, ở Kenya, ở một số nước khác nhau mặc dù là người Sudan. Sau một hồi kể lể, một hồi an ủi và trấn tĩnh của Joseph thấy đỡ hơn rất nhiều. I’ll try to be relax and sleep, maybe I’ll feel better tomorrow! Thanks my best friend!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét