Trang

Thứ Ba, 7 tháng 9, 2010

Ngày thứ 7 tại India

Hôm nay được nghỉ, tự lo bữa trưa. Tối qua Big Khan nói sẽ đánh thức mọi người dậy lúc 6h để tập thể dục nhưng trời mưa quá, dậy sớm cũng chả làm gì. Thế là nằm nướng đến tận gần 8h. Mưa lại làm ướt hết quần áo phơi ngoài hiên. Chả biết làm thế nào cho nó khô bây h, vì ko có chỗ phơi, máy giặt không hoạt động, không biết máy sấy có hoạt động hay không nữa.
Có một điểm khác biệt lớn giữa HN và New Delhi là ở Delhi có rất nhiều chim, khỉ, trâu bò thậm chí cả sóc – những con vật hiếm khi tìm thấy trong tự nhiên ở VN. Người dân ở đây không ăn những con vật đó như người Việt nên bọn chúng sinh sôi phát triển hang ngày. Từng đàn chim đông đúc bay lượn ngoài phố rồi sà xuống những khu vườn hoặc những khu đất lắm cây cối nào đó.
Tầm 12 h trưa lúc mang mấy cái quần áo ra ngoài hiên phơi thì nhìn thấy Big Khan và Little Khan đang chuẩn bị đi ra ngoài phố liền ới các bạn chờ mình để đi cùng. Mất 5 phút để quyết định cất hết quần áo vào trong nhà, lúc đó trời cũng đổ mưa tiếp. Suốt ngày mưa, bao nhiêu quần áo ướt không có chỗ phơi, cứ ướt đi ướt lại suốt.
3 anh em vẫy 1 cái tuckshaw và mất tầm 10 phút để quyết định chỗ đến và ngã giá. Cuối cùng giá đi đến The India Gate Place (trung tâm của Noida) là 80 Rs. Mình ngồi giữa, 2 Khan ngồi ngoài để hứng mưa. Quái lạ cái dân India này, trời mưa mà chả thấy ai mặc áo mưa, toàn phóng đầu trần trong mưa. Xe tuckshaw cũng chả có bạt che mưa 2 bên, khách ngồi bên trong hứng trọn nước mưa.
Lại nói thêm về phương tiện giao thong ở đây. Suốt từ hôm đến đây mình chưa nhìn thấy cái Taxi nào, kể cả ngoài sân bay. Phương tiện đi lại chủ yếu là xe oto riêng, xe máy (loại Honda to), xe đạp cao ơi là cao hoặc nếu không thì là tuckshaw và xe đạp kéo.
Đến Shopping mall có hang dài xe tuckshaw xếp hang chờ ở ngoài. Trẻ ăn xin còi cọc cầm vài bong hoa hồng vừa chạy đến gí vào tay khách vừa xin tiền. Có một người phụ nữ bế một đứa nhỏ gầy gò, bẩn thỉu, tội nghiệp kinh khủng cứ lẵng nhẵng ngửa tay xin tiền mãi. Little Khan mở ví lấy vài đồng xu rupee ra cho. Vào cửa của Shopping mall cũng như tất cả các nơi công cộng hoặc nhà hang khác, khách phải qua cửa kiểm tra an ninh – xem túi và sờ người + máy quét cầm tay. Cái cửa vào chỗ nào cũng bé tí, từ shop, bank, restaurant đến shopping mall. Có lẽ vì lý do an ninh nên họ làm cái cửa hẹp thế để dễ kiểm tra khách vào nhưng nếu có fire hoặc accident gì đó bên trong thì không biết bao nhiêu con người đó sẽ thoát khỏi thế nào?!
The Great India Place là một trung tâm thương mại cực kỳ rộng, chắc phải gấp 5 lần so với Vincom Tower. Bên trong toàn các nhãn hiệu nổi tiếng trên thế giới: Levis, Bata, Lacoste, Mac&Spencer, Converse, HP, Samsung,... Ngoài ra còn có rất nhiều bàn tư vấn bất động sản của các công ty kinh doanh địa ốc. Nửa tầng 4 là dành cho Food court. Đi lượn lờ khá lâu thì đói, 3 anh em quyết định đi ăn Pizza Hut. Có khá nhiều khách nên phải đăng ký sau đó cậu nhân viên canh cửa sẽ điều phối từng nhóm khách vào lần lượt. Xem Menu cũng chỉ toàn hải sản, mì rau hoặc thịt gà – không có loại thịt gì khác. Mỗi bill tính tiền sẽ charge thêm 10 rs để hỗ trợ quỹ chống đói nghèo của 1 cơ quan UN World Food Programe (WFP) để giúp đỡ những người nghèo tại India. Ở ngoài cửa của cửa hang có 1 cái chuông, nếu bạn hài long thì ring the bell. Khá nhiều tiếng chuông vang lên. Mình chọn món Spagheti, 2 Khan ăn Pizza thịt gà + 2 Coke. Tổng cộng là 614 Rs tương đương với 14 USD = 260.000 VNĐ, khá rẻ so với giá cả ở VN. Mỗi người chịu 200 rs mặc dù lúc đầu 2 Khan nói rằng don’t pay, pls, I’ll pay for you nhưng mình không đồng ý, nên share cho sòng phẳng.
Mình nói với 2 Khan rằng không thể tưởng tượng được cuộc sống nghèo khổ bên ngoài khi ở trong exclusive mall này và không thể tưởng tượng được sự xa hoa bên trong này khi gặp những người nghèo sống trong các khu ổ chuột ngoài kia. Vừa đọc tờ India Times, họ nói rằng số người nghèo sống ở các khu slum năm nay lên đến 91,2M người! tương đương 7,2% dân số Ấn Độ – hơn cả dân số VN - sống vạ vật ngoài các khu đất trống chờ xây dựng, ngoài vỉa hè, ngoài bờ kênh! Người nghèo ở VN chắc cũng không đến nỗi khổ sở như những người sống ở khu ổ chuột tại đây! Cứ mỗi lần trông thấy những người đó trong những cái lều tạm bợ khi đi xe qua mình lại thấy xót xa và không nén nổi thở dài. Và buồn. Tự dưng thấy cái xã hội này thật kỳ cục, sự khác biệt giữa các tầng lớp xã hội sao quá lớn như vậy?!
Shopping suốt buổi chiều nhưng cũng chỉ mua 1 quyển sách, vài thứ để cọ rửa nhà tắm vì một phần là mặc dù giảm giá đến 80% thì giá của các đồ hiệu vẫn khá đắt. Khá nhiều người xách túi to túi nhỏ hoặc đẩy cả một xe đầy ú – chứng tỏ tầng lớp trên của Ấn Độ rất giàu có. Hàng hóa tại đây có thể rẻ hơn tại Hà Nội ở một số thứ nhưng cả cái siêu thị lớn mà chỉ có vài loại hóa chất cọ rửa – có lẽ dân Ấn họ không cọ rửa lau chùi mấy thì phải.
Ra khỏi mall 3 anh em lượn sang khu vui chơi ở bên cạnh, mua 2 vé chơi trò Download – là trò mà người chơi được ngồi vào cái ghế bảo hiểm sau đó sẽ được đưa lên điểm cao nhất của cái cột rồi cho rơi tự do xuống đến gần đất. Mỗi lượt chơi được rơi 4 lần. Mình thấy bình thường vì thời gian rơi không trọng lượng quá ngắn, chưa kịp cảm thấy sợ thì đã dừng lại. Trong khi đó Big Khan không dám chơi, chỉ ngồi ngoài chụp ảnh. Lúc xuống còn bảo you make me scared! Mình và Little Khan vẫn cười bt. Lượn thêm 1 vòng quanh khu vui chơi rồi về.
7PM xuống Computer Lap, may mắn là chỉ có thể connect wifi, cable không connect internet được. Gọi skype về nhà để chúc mừng sinh nhật bạn Ếch Ộp hơn 1 tiếng, nói chuyện với hết mọi người. Nhớ bạn Ộp bạn Ỉn quá. Sợ các bạn nhớ mẹ không ăn uống được nhưng trộm vía các bạn trông vẫn khỏe mạnh, bạn Ộp có chút má vì được ở nhà 2 tuần không đi học. Khoe ảnh của 2 bạn với các bạn thì bạn nào cũng khen so cute, so nice, so beautiful. Big Khan vẫn nói là I don’t think you’re married and have 2 babies, you look so young! Oh, Thank Big Khan.
Nói về Nick name của các bạn mà mình vẫn gọi thì là như thế này: 3 bạn Afganistan tên khá khó gọi, trong khi Toopaan rất hay mặc áo có dòng chữ My name is Khan, các bạn bảo rằng Khan đồng nghĩa với việc giàu có và quyền lực dựa theo tên của 1 vị nổi tiếng nào đó. Thế là mình bảo sẽ gọi Niazi là Big Khan, gọi Abdul là Khan 2 và Toofaan là Little Khan! Mashayo (Tanzania) là Little Mashayo. Fatima (Yemen) – người hay bắt cả đoàn chờ đợi là Crazy Madame Fatima. Hôm nay sẽ gọi Madam Lusiwe (SA) là Little Lusiwe (vì Lusiwe chỉ nặng tầm hơn 100 kgs!)
http://www.facebook.com/album.php?aid=31447&id=100000091215170&l=862daebb84

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét