Trang

Thứ Ba, 28 tháng 9, 2010

Ngày thứ 30 tại India

Ngày 28-9-2010
Sáng nay có buổi học thú vị về Leadership and Teambuilding với madam Madhu. Bài giảng của Madam Madhu lúc nào cũng thú vị và lôi cuốn – Có thể nói madam là giảng viên hấp dẫn nhất ở đây. Cô kể về chuyện học lái xe của mình: Khi cô đề nghị chồng dạy mình lái xe, chồng cô trợn mắt hỏi lại là em muốn học lái xe làm gì! 20 ngày sau cô không những tự học lái xe mà còn tự mua cho mình 1 cái oto! Cực kỳ độc lập và cá tính! Mình thích style của cô ấy!
Madam Madhu
 Chiều nay có buổi học về DBS trong HRM – một bà giáo bán chuyên nghiệp làm cho 1 NGO giảng. Cô cầm giấy đọc từ đầu đến cuối, một số đoạn ko nhìn rõ thì lấy kính lúp ra soi rồi lại đọc tiếp. từ đầu đến cuối là 1 giọng đều đều ru ngủ, chả hiểu nội dung cô muốn truyền tải như thế nào.
Sau buổi gặp với thầy Raj và Mr. Gupta – admin, về một số yêu cầu, comment. 2 người nói sẽ check các điều kiện ở nhà ăn, phòng ở và phòng computer lab. Các bạn yêu cầu rửa bát sạch hơn, có café, cọ toilet… Chả biết có cải thiện chút nào ko? Chứ cái kiểu quét nhà một nhát hết nửa căn phòng, rác có bị dồn vào góc tường, chân bàn thì cứ nằm đấy nhé. Hành lang thì bẩn bựa lại, mấy hôm nay mình toàn phải mượn chổi để tự quét hành lang. Còn cầu thang thì họ chả bao h quét thì phải.
Gặp thầy HP Singh ở nhà ăn, nhân lúc mang máy tính, bảo thầy là em sẽ show cho thầy ảnh của gia đình em. Thầy xem ảnh của 2 bạn Ỉn, Ộp nhưng vẫn nhất định ko tin đó là con mình. Thầy nhất định nói mình còn single làm cho mấy bạn cười ầm. Thầy mời vào phòng thầy, có bánh ngọt và nhân thể nói chuyện về tình hình ở VN mình show cho thầy bài presentation của mình. Thầy, cũng lại giống như rất nhiều người ở đây, vẫn nghĩ VN còn hoang sơ, kém phát triển lắm! Sau khi show một số hình ảnh về đô thị VN thì thầy nói có lẽ chúng tôi ko có đủ thông tin về VN hiện tại nên ko hiểu đất nước bạn ở mức độ phát triển ntn. Có lẽ mình cần tiếp thị hơn nữa hình ảnh về đất nước mình. Thầy Singh cũng như thầy Deepak đều tỏ ra rất hứng thú khi hỏi về Vietnamese, tại sao trải qua nhiều bitter hurt của chiến tranh thế mà tao gặp người VN nào cũng thấy rất joyfull và smilling! (Thầy Singh nói rằng thầy mới gặp có 3 người phụ nữ VN và đều thấy họ rất cheerfull, why? Hic, giải thích một hồi rồi kết luận đó có lẽ là national characteristic và chính vì thế mà người VN có thể chiến thắng người TQ, Pháp, Mỹ! Sau đó thầy còn hỏi liệu em có thể copy các ảnh gia đình em vào USB cho thầy được ko? Why not? Có lẽ thầy muốn tìm hiểu thêm về văn hóa và con người VN. Thầy còn gỡ con rối gắn ở USB của thầy cho mình, nói là small gift for babe. Thanks sir.
Tình trạng sức khỏe của mọi người ở trong lớp có vẻ rất tệ. Hôm nay có 3 người phải nghỉ vì ốm, 1 người phải đi viện ktra sức khỏe. Mình nghĩ 1 trong những lý do đó là tình trạng dinh dưỡng nghèo nàn. Sữa buổi sáng thì phải gọi là milky water mới đúng, chả có mùi vị sữa gì hết, uống như nước lã, chỉ có màu trắng của tí sữa pha vào. Sữa ở 2 bữa teabreak có đặc hơn 1 chút, có lẽ vì 2 bữa teabreak phục vụ cả cho các thầy cô trong học viện nên họ ko dám pha quá nhiều nước vào đó. Bữa sáng của mình bây h chỉ còn 1 cốc sữa, 1 tách cornflake nhỏ, thỉnh thoảng có thêm 1 lát bánh mì sandwich tệ hại với cheese, That’s all. Nếu biết tình trạng ăn uống chỉ có mỗi thịt gà thế này chắc mình đã mang cân ruốc đi để cứu đói và chống suy dinh dưỡng.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét