Trang

Thứ Sáu, 10 tháng 9, 2010

Ngày thứ 11 tại India

Ngày 09-9-2010
Hẹn với thầy Kumar từ 6.30AM nhưng chờ mãi đến gần 7AM thầy mới đến nên private class sẽ phải dời sang ngày mai. Buổi tập yoga hôm nay rất vui, mọi người tập trung hơn hôm qua. Mình nói với thầy Kumar rằng I’ll be a part-time yoga teacher in my country. Thầy nói, OK, you can. Yoga yoga, I love yoga.
Bữa sáng hôm nay chỉ có bánh mì, sữa chua và chapatti, không có trứng luộc như mọi khi. Little Mashayo nói I don’t know why there are no eggs this morning but I feel exhausted without meat. Oh, me too.
Từ hôm nay mình chuyển chỗ ngồi giữa 2 chị Nam Phi. Hồi mới đầu cảm giác khó gần nhưng bây h thì cả 3 đã hiểu nhau rất nhiều, có thể cười với nhau rất rất nhiều, hiểu nhau từng cái nháy mắt và cử chỉ để cùng laugh. Little Lusiwe dạy mình mấy điệu phẩy tay ra hiệu của người châu Phi và cả cách búng tay. Cả chiều nay mình tập cách búng tay giống Madam Madhu dạy Psychometric và các bạn mà vẫn chưa thể thành thục. Búng mãi mới chỉ bật bật được tiếng nhỏ, trong khi các bạn vừa nhún nhảy vừa búng tay tanh tách. Thật pờ rồ. I’m just beginner, not professional like you yet, guys. But, I’m sure I can do. OK, lại một bài học mới, một trải nghiệm mới cho mình.
Chỉ có âm nhạc là không biên giới, là không phân biệt chủng tộc, màu gia, tôn giáo?! Đúng là như thế với buổi tối nay. Đầu tiên là do mình khởi xướng khi mà sau bữa tối thấy trời rất đẹp, liền gọi Joseph và Big Khan ra sân để ngồi nói chuyện. Từ nói chuyện từ chuyển sang âm nhạc, rồi mấy bạn từ trong nhà ăn ra, mấy người từ phòng Lab về, mấy người từ phòng xuống, thế là thành một lớp dance tuyệt vời. Hát, nhảy. Bật nhạc từ điện thoại, nhảy. Bật nhạc từ máy tính, nhảy. Cuối cùng thì máy tính cũng hết pin, điện thoại cũng hết pin; Chuyển sang điện thoại khác, dance tiếp. Francis và Susiku (Zambia) dạy mình cách nhảy đơn giản nhất, từ điệu slow đến vài điệu cơ bản khi mọi người quay thành vòng tròn và nhún nhảy theo nhạc. Giữa vòng tròn các bạn đến từ châu Mỹ, Châu Phi nhảy nhót cuồng nhiệt chỉ có mình và Vuthy (Cambodia) là chả biết gì, cảm giác thật kém cỏi và lạc long. Nhất định sẽ cho Ỉn và Ộp học dancing ASAP để đến khi Ỉn Ộp vào đại học là có thể nhảy nhót hát hò tốt. Có như thế thì việc hòa nhập với các môi trường khác mới dễ dàng hơn.
Về nhạc cho dance thì có lẽ không châu lục nào có thể vượt qua Châu Phi cuồng nhiệt. Cuối cùng thì vẫn là các bài hát châu Phi mới có thể hâm nóng bầu không khí lên đến điểm thăng hoa. Một cảm giác tuyệt vời mặc dù sau 2 tiếng nhảy nhót thì mọi người cũng mệt lử. nhưng dư âm tuyệt vời của cảm giác lắc lư theo nhạc thật tuyệt. Mineali (Tanzania) hứa sẽ dạy cho mình mấy điệu của châu Phi. Francis hứa sẽ dạy mình điệu salsa và everything you want to learn. Micheal Butao (Malawi) thì gọi mình là Sister, còn ôm thật chặt nữa chứ. Little Mashayo gọi là Big Brother (theo một truyền thống gì đó của người châu Phi). Hic, this moment I don’t want to say goodbye to all of you even I miss my family very much. Mình có cảm giác như một khoảng thời gian gọi là Gap time vậy. 2 tháng không trách nhiệm gia đình, ko công việc, không bạn bè, người thân, hoàn toàn là môi trường xa lạ, sống giữa những người xa lạ, nói một thứ tiếng xa lạ, học những điều mới lạ.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét