Trang

Thứ Ba, 23 tháng 11, 2010

Ngày 03-10-2010 tại Jaipur - Pink City

Dậy từ 4AM để đi Jaipur. Đang nằm mơ đánh mất chìa khóa phòng thì điện thoại réo ầm ĩ, phải mất mấy giây sau mới định thần được và thức dậy. Gọi cho Francis để đánh thức cậu. Bật đèn cho Kripa tỉnh ngủ. Sau đó vội vàng đánh răng rửa mặt, thay đồ và đi. Gọi mãi lễ tân để check out nhưng không ai nghe máy. Thế là cả đoàn cứ thế xách đồ lên xe ra ga tàu. Ra đến nơi thì đã thấy người của khách sạn đứng đó nói là phải trả thêm tiền vì một số phòng dùng đồ ăn đồ uống trong tủ lạnh. Quái quỷ cái cách làm tiền ở đây! Rõ ràng là cả mình và Kripa không hề đụng đến cái gì trong tủ lạnh mà nó nói là mình dùng 1 gói Chip và charge 45 rs. Không muốn cãi nhau vì sợ trễ tàu nên mọi người đành móc túi ra trả. Lần sau phải cảnh giác với các khách sạn khác mới được.
Chuyến tàu đi Jaipur không có đồ ăn như chuyến từ Delhi đi Agra. Tàu ở đây là loại 1,4m, dãy ghế 5 người ngồi thoải mái, lối đi rộng rãi. Tàu chạy rất êm chứ không kêu đinh tai nhức óc như tàu ở VN. Toa A.C cũng để nhiệt độ lạnh cóng y như tàu S1 vậy. Bà khách du lịch người TQ còn phải mặc áo khoác dày. Mọi người đều kêu lạnh. Có một điểm giống với tàu VN đó là WC thải thẳng xuống đường ray chứ không có bồn chứa! Điều này chắc tất cả các khách du lịch phương Tây đều thất kinh!
Cả chuyến tàu đi từ Delhi đến Agra và bây h là tàu đi từ Agra đến Jaipur đều chỉ thấy 2 bên đường là các ruộng lúa, ngô, mía và đay. Không nhìn thấy khu công nghiệp nào như dễ dàng thấy ở VN. Ruộng đồng rất bằng phẳng và có vẻ như không có nhiều nước lắm. Cò trắng, chim các loại rất phổ biển khắp các cánh đồng. Buổi sáng mà đi tàu thì gặp rất nhiều người ngồi “ị” ở 2 bên đường – morning exercise!
Đến Jaipur lúc 9AM, phải chờ ở sân ga một lúc vì ½ đoàn đã xuống ở ga xép trước đó 1 lúc – đúng là kỷ niệm khó quên. Về đến khách sạn Gaugaurn lúc 10.30AM – một khách sạn nhỏ và là của nhà nước nên mọi thứ đều cũ kỹ và bẩn thỉu. Trong lúc đợi nhận phòng mọi người vào tạm toilet tại tầng 1 thì phải bịt mũi chạy ra vì quá khủng khiếp. 11AM được phục vụ bữa sáng đặc biệt, cả đoàn ăn như chết đói, bánh mì, sữa, trứng lấy ra đến đâu là hết đến đó nên mẻ trứng sau đó toàn loại half cooked!
Share phòng với chị Fatima (yemen) nhưng phải đứng ngoài chờ một lúc vì chị phản đối Fatima (CR) và Akhin. Chị nói nếu chúng nó thích thì Micheal chuyển sang với Tati, còn Fatima chuyển sang với Duncan! Thậm chí tối đó chị còn đến phòng Sunil phản đối ầm ĩ, nói là tao là người hồi giáo, tao dậy cầu nguyện 3 lần/đêm, tao ko được phép cho ai nhìn thấy tao (ý là ko được nhìn thấy chị lúc chị ko mặc áo choàng dài và đội khăn kín mít), rồi thì tao sẽ gọi điện cho ĐSQ để report… Sunil cũng phát hoảng với chị này. Sau đó thì cũng chả có gì thay đổi hết, thực ra chị rất thích và quý mình nhưng chị sợ mình ko ngủ được lúc chị dậy cầu nguyện. Gặp Sunil ở buổi sáng hôm sau mình bảo tao sẽ nói chuyện và giải thích với Fatima, không phải lo lắng gì đâu. Sunil nói, phải có ai đó hy sinh (sacrify) để họ happy thế kia chứ! No problem, I can!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét