Trang

Thứ Ba, 7 tháng 9, 2010

Nhat ky Thailand - India

Ngày đầu tiên của cuộc hành trình.
Khởi hành tại HN lúc 9AM, đến sân bay Băng cốc là 11h kém 5”. Ấn tượng đầu tiên với sân bay Suvanabath là quá rộng lớn và hiện đại so với sân bay TSN và NB. Điền vào 1 form của hải quan Thái Lan là được đóng dấu immigration vào Thái Lan. Đi ra ngoài cửa ra thì thấy có 1 loạt các tourist bureau nên hỏi đại 1 cô, cô ấy nói chuyến bay tiếp theo của mày là 6PM thì có thể làm 1 city tour với giá 80USD! OK, thanks, I’ll find someone to share the fare. Thanks.
ĐI tiếp mấy counter nữa hỏi một bureau khác, cô này cực friendly, chỉ cho mình một tour vòng quanh Bangkok, thăm 3 chùa nổi tiếng nhất, với ô tô đón tận cửa ra, tourguide và sẽ để mình đón railway về sân bay. Total là 62 USD. OK, làm một tour 62 USD để biết thế nào là Bangkok.
Đợi một chút thì có 1 cậu điều hành xe dẫn ra tận oto, một bác tài già – 60 tuổi – rất vui tính, đưa mình vào centre point ở một khu chợ bán sỉ nổi tiếng – Khu Siam. Dọc đường đi, bác tài nói chuyện rất vui vẻ, nói tiếng Anh rất chuẩn. Đến centre point thì bác thả mình xuống cho cô tour guide tên là Noy, sau đó cô điều một xe khác đến và 3 người lên đường.
Địa điểm đầu tiên là chùa vàng – một địa danh quá nổi tiếng, Vé là 50 bath, nhưng chỉ mua thôi, chả ai check vé cả. Tại đây có một đoàn học sinh mặc traditional dress của rất nhiều nước khác nhau, các em đang tham gia 1 games show nào đó, vài cô gái mặc áo dài VN khi biết mình là người Việt thì rất vui vẻ take photos cùng.
Ra cổng mua 1 quả dừa xiêm ướp lạnh, 1 túi xoài xanh, 1 túi dưa hấu xắt miếng cho vào nilon giống như ở HCM. Total: 50 bath tương đương với 32K VND – rẻ.
Sau đó lên xe đến chùa Wat Pho – tên viết tắt chứ tên đầy đủ của nó dài lê thê ko thể nhớ nổi. Ngôi chùa này cực rộng, với 400 bức tượng phật ngồi được đặt ở xung quanh chùa. Và một tượng phật nằm cực lớn đâu đó hơn 40m. Tại đây, bạn donate some money và nhận một cái bát đựng những đồng xu nhỏ, sau đó mọi người sẽ bỏ từng đồng xu vào những cái âu đồng dọc theo hành lang. Âm thanh của những đồng xu rơi vào âu leng keng rất vui tai.
Tiếp theo đến chùa có cái tượng phật walking, còn được gọi là most beautiful buddar, vì tượng phật có hình dáng rất smooth, look like a woman! Ở cổng ngôi chùa này có xe đẩy bán xôi nướng khá lạ miệng, có vị ngọt của dừa và ngậy của khoai tây. Bên cạnh đó còn có xe đẩy bán các loại cá nướng – cá còn bơi trong xô để bên cạnh, bạn có thể chọn một con bất kỳ để cho người bán nướng trên than hồng rồi thưởng thức – món này không đủ thời gian để thưởng thức.
Sau đó xe đưa mình và cô tour guide về bến tàu railway, cô tourguide gợi ý việc tipping! Quả thực ko biết tip cho 2 người bao nhiêu là normal vì họ rất nhiệt tình và thân thiện trong suốt 3 giờ đồng hồ đi cùng mình, hỏi thẳng cô tourguide là bao nhiêu thì là popular. Cô ý gợi ý, 300 bath cho cô í và 200 bath cho anh lái xe. Cuối cùng thì do ko còn tiền lẻ nên tip cho cô tour guide 300 bath (10usd), cho anh lái xe 150 bath (5USD). Cô tour guide còn dẫn mình lên tận tầng 4 để đi railway ra sân bay.
Đợi chừng 10 phút thì railway đến. Đi từ đó về sân bay qua 8 điểm dừng, tàu khá đông người, chỉ có rất ít người được ngồi, còn lại phần lớn phải đứng. Đang trong thời điểm promotion nên vé chỉ có 15 bath. Nhưng cũng như những điểm tham quan ở các chùa, khách mua vé trước khi vào chùa hoặc lên xe mà không có người kiểm soát vé như ở VN – điều đó chứng tỏ dân Thái rất tự giác trong việc sử dụng và hưởng thụ các dịch vụ công cộng.
Sau nửa tiếng thì railway về đến sân bay. Mình cuống cuồng đi tìm cái bàn của đại lý du lịch đã gửi đồ hồi trưa, tìm mãi ko biết nó nằm ở đâu vì sân bay quá rộng, lại có tận 4 tầng mà mình chẳng nhớ nó ở tầng nào! Hỏi qua hang chục bàn hướng dẫn lẫn tourist information mới tìm ra họ. Phải chạy thật nhanh để kịp giờ check in. Finally cũng tìm thấy họ ở tầng 2. Hú vía nhưng cũng được 1 bữa mỏi nhừ chân vì chạy trên giày cao gót! Đến khi lên tầng 4 – departure thì ko biết mình sẽ phải check in ở quầy nào, lại hỏi airport information – họ chỉ cho mình ở hàng P – lúc đó đang đứng ở hàng D! Oh my God, từ hàng D đến hàng P phải mấy trăm mét, còn cả chiều dài cái terminal của nó có khi đến hàng km! Mỗi hang lại có khoảng 20 quầy làm thủ tục. Rất may là ko phải chờ lâu, làm thủ tục cũng khá nhanh, qua kiểm tra hải quan cũng nhanh nhưng security check giữ lại của mình cái tube kem đánh răng do vượt quá trọng lượng (110gr). Sau đó, trước khi lên máy bay còn bị security check lần nữa, lần này là check từng cái túi xách, body scan với 2 cô hải quan nữa! Mình hỏi cô hải quan là do the same with other flight ko thì được trả lời họ chỉ làm thế với một số flight đến một số quốc gia ở Trung Đông! – for your safest, mem! Hic,,, đi cùng với các bạn có tai tiếng về terrorist này mất thời gian thật!
Chỉ có mấy tiếng ở Thái lan nhưng khá dễ chịu vì ai cũng thân thiện và cởi mở, sẵn sàng giúp đỡ nếu bạn hỏi. Chắc chắn một điều là người Thái làm du lịch rất tốt, họ để lại ấn tượng tốt với du khách. Các đền chùa rất đông khách nhưng rất ít guard và rất sạch sẽ, không hề có rác, không khói hương ngào ngạt như ở VN, mọi người bỏ giày dép ở các kệ bên ngoài trước khi vào bên trong chùa. Nhưng có một điểm chung là chùa có rất nhiều Donation box, xếp hàng xung quanh chân tượng. Sau đó họ dùng tiền mọi người donate để sửa sang tu bổ cho ngôi chùa luôn luôn good condition. Nếu có cô khách Tây nào mặc quá ngắn thì sẽ có ngay 1 anh guard ở đâu đó quấn cho một cái khăn choàng quanh eo dài đến quá gối trước khi vào chùa.
Bay với Jet Airway từ Bankok đi New Delhi khá dễ chịu, mấy cô cậu tiếp viên cực kỳ đẹp trai, xinh gái, thân thiện và nhiệt tình. Chỉ có mỗi món ăn trên đó là dở - mình ko thể ăn được gì ngoài vài viên dưa chuột và một chai nước! Sau đó mr bụng to ngồi bên đã ăn giúp đĩa cơm – vừa ngọt ngọt, vừa có mùi như nước hoa, lại còn khô cong queo nữa chứ! Thật kinh khủng!
Bay từ 18.25PM (giờ BK), đến sân bay Mahatal International Airport mất 4.35 phút, hạ cánh lúc 9PM giờ New Delhi, làm thủ tục check out mất 30 phút. Từ cửa vào đến cửa ra check out chắc phải hàng km thì đủ thấy sân bay này rộng thế nào! vừa mệt vừa đói vì cả ngày có mỗi bữa mì trên máy bay của VN Airlines nên cảm giác muốn xỉu. Check out xong thì đi tìm hành lý ở một băng chuyền hình oval to to là – So với ở Nội bài hay TSN thì nó cứ phải gấp dăm lần. Sau đó hành khách tự đẩy hành lý ra cửa mà chả có kiểm tra luggage code gì hết. Đẩy ra đến cửa thấy cả một hàng dài người chờ với biển tên trên tay nhưng đi một dọc mà không thấy cái biển tên nào của mình! Hơi chột dạ nhưng cũng đi ra ngoài thì có 1 mr chạy đến giơ tờ giấy có ảnh của mình ra – hóa ra mr. ấy ko viết tên ra cái biển như những người khác mà mr. ngó từng hành khách ở cửa ra rồi đến gọi! Sau đó mr. ấy bảo mình ngồi chờ ở waiting room để đi tìm 1 partner khác từ Campuchia! Chờ chừng 1 tiếng thì Vuthuy ra.
Ra quầy đổi tiền có 2 anh đẹp trai mặc đồng phục áo sơ mi vàng trực. Đầu tiên mình bảo đổi 10 USD, anh chàng bảo nếu đổi 10 USD thì tỉ giá chỉ là 20 rupee = 1USD. So low! Sau đó mình đổi 20 USD, họ tính tỉ giá 43 rp = 1 USD nhưng charge VAT và phí phục vụ hết đâu đó 170 rupee, cuối cùng còn 700 rupee, tức là tỉ giá còn 1 USD = 35 rp! Ôi chúa ơi, cái đất nước này kỳ lạ thật. Trong khi ở Thái Lan chả mất phí đổi tiền, cũng chả bị tính VAT! Hic, kinh nghiệm nhớ đời làn nên đổi tiền luôn ở VN!
Sau đó ra ngoài car waiting lane để chờ xe đến đón – đoạn đường này cũng khá dài nhưng sạch sẽ và an toàn mặc dù sân bay vẫn under contruction. Lại chờ mất tầm 1 tiếng nữa mới thấy xe đến! Leo vào cái xe như cái chuồng lợn với cái mùi kinh khủng mà nếu có gì trong bụng chắc mình đã Liverpool ra hết. Đi được 1 lúc thì lại quay sang Domestic Airport để chờ thêm 2 partner từ Sri Lanka sang. Mất thêm 1 tiếng nữa ở ngoài đường, ngắm xe chạy và bò đi lông nhông, đái ỉa ra đường, nằm ngay vệ đường để ngủ, xe ôto phải tránh bọn chúng. Sau đó mất 1 tiếng để về đến Campus! Xe chạy bạt mạng cảm giác như sắp đâm vào các xe đằng trước làm mình phải nhắm mắt lại ko dám nhìn! Vào đến Campus là 1h kém 15’ AM! Gọi cửa mãi mới có Administrator ra mở, nhẩn nha dở sổ để điền thông tin vào 2 quyển sổ, 1 cho bảo vệ cổng và 1 cho admin. Ngồi chờ tiếp nửa tiếng vạ vật ngoài hành lang. Sau đó được dẫn vào dining room, nhưng không thể nuốt nổi một thứ nào từ những món họ chuẩn bị! Cứ như cái gì cũng được ướp nước hoa, cơm thì khô cong, hạt nào ra hạt nấy! Sau đó, được admin dẫn lên tầng 4, gọi cửa một lúc cô gái trong phòng với ra mở cửa – có lẽ cô ngủ quá say!
Phòng có 2 giường, 2 tủ đứng nhỏ, 2 bàn, 4 ghế, 1 cái bàn nhỏ, 1 cái bàn nữa có 2 ngăn để đựng giày, toilet ở trong cùng. Mình nói cô í cứ ngủ tiếp, còn mình chỉ kịp vào rửa mặt qua loa, thay đồ, dỡ mấy thứ ra khỏi túi rồi lên giường. Too tired, exhausted! Ấn tượng ban đầu là khá thất vọng với căn phòng vì nó quá bẩn, nước từ điều hòa chảy lép bép ra sàn, nhà VS bẩn cóc cáy và cách bố trí kì cục! Có lẽ phải đi mua vài món đồ cọ rửa và chai nước cọ toilet về để tự cọ vậy! Chứ nếu để như thế này chắc ko chịu nổi 2 tháng ở đây mất! Nhưng học viện nằm khá tách biệt với khu dân cư nên ko biết sẽ đi mua đồ như thế nào đây!
http://www.facebook.com/album.php?aid=30210&id=100000091215170&l=6e96bcc1bc

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét