Trang

Thứ Hai, 13 tháng 9, 2010

Ngày thứ 14 tại India

Ngày 12-9-2010
Hôm nay là tròn 2 tuần ở đây. Thời gian trôi nhanh quá, chỉ còn 6 tuần ở đây nữa thôi. Chắc chắn sẽ rất nhớ mọi người sau khi chia tay. Liệu còn có thể gặp nhau một lúc nào đó trong tương lai? Nằm mơ thấy mình dạo chơi bên bờ biển Tanzania cùng cả đàn sư tử. Mơ thấy lạc trong rừng nhiệt đới của Costa Rica. Mơ thấy lạc trong lễ hội âm nhạc cuồng nhiệt tại Nam Phi… Oh, my dreams!
Hôm nay là buổi học massage đầu tiên. Khi thầy Kumar massage cho Kripa, mình được chỉ dẫn và làm thử một phần body của Kripa. Hic, Kripa còn bật cười khi mình đụng vào và kêu là mày touch tao nhẹ quá. Tiếp theo là học foot massage, đã nhờ Joseph làm specimen rồi nhưng đợi mãi Joseph không đến đành nt cho Big Khan nhờ bác làm người mẫu để mình practice. Hic, thật thú vị.
Sau bữa tối còn Massage tay cho Nayomi và Little Khan nữa. Mình hứa sẽ massage cho tất cả mọi người sau khi thành thạo hơn, nhưng cũng cần mọi người làm “người mẫu” để mình thực hành. Thầy Kumar nói chỉ có thực hành nhiều thì sẽ thuần thục thôi. OK, I’ll try my best.
Thế là mong muốn học yoga và massage của mình đã thành hiện thực, hơn thế nữa lại còn học từ chính quê hương của Yoga. Thấy Luật hấp dẫn bắt đầu có tác dụng với mình.
Sau 2 tuần ở Ấn Độ, điều mình cảm thấy khác biệt nhất với HN đó là trông tòa nhà nào cũng như bỏ hoang vậy, trong khi thực tế thì có rất nhiều người sống hoặc làm việc trong đó. Các canteen dọc đường thì trông bẩn thỉu và buồn tẻ như cái nhà vệ sinh ở HN vậy. WC công cộng thì thuộc loại Open – kiểu đúng như ở nông thôn miền Bắc. Ở đây cảm giác như người dân chả việc gì phải chen lấn từng cm đất như ở HN hay HCM gì hết, đường nào cũng thoải mái mở rộng khi cần vì ven đường có vỉa hè rất rộng trồng rất nhiều cây. Các tòa nhà ven đường thì nằm tận sâu bên trong, cách đường một khoảng vườn nữa. Có nhiều phố trong trung tâm New Delhi có 2 hàng cây ở vỉa hè như phố Phan Đình Phùng ở HN vậy. Nói chung là chỗ nào cũng thấy cây và cỏ, khỉ, chó, bò, sóc và chim, ruồi và muỗi nhiều vô kể. Người dân ở đây nhiều người ăn chay hoặc không ăn thịt mấy, chỉ ăn có thịt và trứng nên các con vật đó có thể thoải mái sống lang thang ngoài phố mà chả ai đụng đến (trừ thỉnh thoảng bị kẹt xe). Lại nói về dịch bệnh Dengue do muỗi nhiều vô kể, đọc báo ngày nào cũng thấy hô hào dọn dẹp khu phố và phun khử trùng để đề phòng dịch. Góc phố nào cũng có ít nhất 1 xe cảnh sát và vài ba chú cảnh sát đứng trực. Hôm nay mới nhìn thấy 1 cái taxi chạy rù rì ngoài phố, còn lại phương tiện công cộng chủ yếu là xe tuckshaw và xe đạp kéo. Vào siêu thị Bazaar (một trong những chuỗi siêu thị lớn tại đây) thì chỉ có nhiều rau củ, sữa thì chỉ có vài hộp sữa chua, ko có sữa nước, không có thịt cá trứng sữa gì hết. Ở khu bán thiết bị y tế có vài hộp Weight gain là hết. Tìm mỏi mắt chả có sữa trong khi sản lượng sữa của Ấn Độ đứng thứ 2 trên thế giới. Chả hiểu họ làm gì, hay chỉ để xuất khẩu hết, hay dân Ấn không thích uống sữa.
Còn điểm khác nữa là phụ nữ ở đây toàn thuộc loại khủng. Thanh niên rất nhiều người gầy đét nhưng tầm trung tuổi thì hầu như người nào cũng bụng bự - cả nam lẫn nữ. Trứng gà thì toàn loại lòng đỏ nhợt nhạt y như lòng trắng. Phần lớn dân ở đây ăn chay
Có một điểm khác nữa giữa HN và New Delhi đó là ở đây cấm thuốc là và rượu bia ở tất cả các nơi công cộng. Vì thế mà rất khó tìm thấy chỗ nào bán thuốc lá và rượu bia tại đây. Quán café cũng không dễ tìm như ở HN, café chỉ có trong các shopping mall. Và muốn mua cái gì cũng phải chạy ra shopping mall, do không có các cửa hang tạp hóa bán lẻ ở đây. Khu dân nghèo cũng có chợ “chạy” nhưng chỉ thấy vào lúc chập tối và chắc là họ cũng chỉ bán một lúc chứ không bán cả ngày.
Ở đây cái gì cũng phải ngã giá giống như HN, trừ khi mua hàng trong siêu thị. Rất ít loại nước cọ toilet, có lẽ họ không dùng hàng ngày như dân VN.
Buổi chiều tối (tầm hơn 5PM) ngày chủ nhật thì đường phố rất vắng vẻ, hình như họ không đi ra ngoài đường mấy như dân VN – chủ yếu thư giãn ngoài đường. Vì thế mà đi bộ vào buổi chiều rất dễ chịu, vắng vẻ, cây cối nhiều, hoa nở, chim hót, sóc kêu, chó ngủ dài trên vỉa hè, tất nhiên là bạn chỉ nên đi bộ như thế theo từng nhóm hoặc ít nhất là phải đi cùng với 1 nam giới thì mới đảm bảo an toàn cho bạn. Trên báo Delhi Times và India Times đưa tin rất nhiều vụ cưỡng hiếp tại đây.
Internet ở đây cực kỳ chậm, mạng đứt liên tục, wifi chỉ có 1 vạch mà cũng out lên out xuống. Mashayo (Tanzania) nói với Mr. Guptar (Admin) ở đây rằng: What will we do here without internet, without beer, without café, without bar, without night club, without women?!!
Đi tìm mua tấm thảm tập Yoga mà không tìm ra, chỉ toàn loại ngắn ngủn. Chắc phải ra Mall lớn hơn mới tìm được.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét