Tôi lượn lờ hồi lâu rồi ghé vào 1 nhà hàng ăn tối. Ôi trời, NV phục vụ mới nhiệt tình làm sao, tôi kêu muỗi, cậu mang ngay hương đốt muỗi đến gần, tôi kêu nóng, cậu kéo ngay quạt lại, tôi kêu tối, cậu mang ngay cho cây nến! Cậu mang menu tới, tôi hỏi món nào đặc trưng nhất ở đây, cậu bảo vì ở ngay cạnh mấy cái hồ lớn nên mày ăn cá đi! OK, tôi gọi món cá, có nước sốt, ít rau củ, và 1 bát cơm, thêm cốc sinh tố dưa hấu. Tôi đươjc complimentary 1 bát bỏng ngô! Cứ ăn được chừng 10 phút thì cậu lại xuất hiện, hỏi tôi có cần thêm gì ko? Thấy thức ăn nhà hàng cậu thế nào? Rồi cậu hỏi những câu phổ biến như từ đâu tới, đến đây lần nào chưa? đi mấy ngày... Chỉ cần ngoái đầu ngó nghiêng là đã thấy cậu sà tới hỏi tôi cần thêm gì ko? Ở bàn bên cạnh hình như có 2 cô cậu người Tàu, chả hiểu sao cô gái cứ khóc thút thít, cậu con trai ngồi ôm vai rồi chắc là an ủi gì đó mà mãi cô gái ko thôi khóc, thế là cậu waiter mang 2 cốc nước đến đặt lên bàn rồi ra hiệu cho cậu con trai kia đưa cho cô gái. Riêng với cặp đấy thì cậu waiter ko nói năng gì, chỉ ra hiệu, kiểu như ko muốn disturb họ. Mà cậu đâu đó chỉ 18 tuổi!
Lúc tôi thanh toán, tôi để lại 20 rupee tặng cậu, vì thái độ của cậu thực sự ấn tượng. Cậu còn tiễn tôi ra tận cửa, rồi bảo mày nhớ quay lại đây nhé, hoặc nhớ giới thiệu nhà hàng này cho bạn bè nhé. Nhà hàng tên là ONceUpon atime, bên ngoài có gốc cây Bồ đề.
Vì đi một mình nên 9PM là tôi về KS, ko la cà thêm. Về đến nơi đã thấy cậu bán khăn chờ sẵn. Tôi trả tiền cho cậu, cậu cầm tiền đưa lên miệng hôn rồi mới cho vào ví. Cậu còn chúc tôi đủ thứ nọ kia, vui vẻ rất. KS ở đây có đủ điện, có bình nóng lạnh nên tôi tắm khá thoải mái. Chăn, gối, drap ở đây cũng sạch sẽ hơn ở Kathmandu, tôi nằm ngủ ko bị ngứa như ghẻ đốt nên mở wifi lên update tình hình với bên nhà rồi lăn ra ngủ, vì sáng mai 4am tôi sẽ dậy để đi ngắm mặt trời mọc trên đỉnh Sarangkot.
Lúc tôi thanh toán, tôi để lại 20 rupee tặng cậu, vì thái độ của cậu thực sự ấn tượng. Cậu còn tiễn tôi ra tận cửa, rồi bảo mày nhớ quay lại đây nhé, hoặc nhớ giới thiệu nhà hàng này cho bạn bè nhé. Nhà hàng tên là ONceUpon atime, bên ngoài có gốc cây Bồ đề.
Vì đi một mình nên 9PM là tôi về KS, ko la cà thêm. Về đến nơi đã thấy cậu bán khăn chờ sẵn. Tôi trả tiền cho cậu, cậu cầm tiền đưa lên miệng hôn rồi mới cho vào ví. Cậu còn chúc tôi đủ thứ nọ kia, vui vẻ rất. KS ở đây có đủ điện, có bình nóng lạnh nên tôi tắm khá thoải mái. Chăn, gối, drap ở đây cũng sạch sẽ hơn ở Kathmandu, tôi nằm ngủ ko bị ngứa như ghẻ đốt nên mở wifi lên update tình hình với bên nhà rồi lăn ra ngủ, vì sáng mai 4am tôi sẽ dậy để đi ngắm mặt trời mọc trên đỉnh Sarangkot.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét