Cái khoảnh khắc em Uyên Linh rút điếu thuốc (giả) khỏi miệng và phà khói hát đến câu “you stole my money and my cigarettes” của ca khúc “Take me to the river” trong đêm chung kết VNI 2010 được gọi là khoảnh khắc (trình diễn) đẹp nhất của năm. Khoảnh khắcấy khiến mình mê em như điếu đổ. Từ hôm đó, ngày nào về đến nhà cũng phải bật cái youtube lên nghe đi nghe lại ít nhất 4 bài: Take me to the river, Sao chẳng về với em, Chỉ là giấc mơ, Đường cong. Ban ngày ở công ty mà có lúc nào rảnh rảnh là lẩm nhẩm, rên rỉ theo giai điệu của mấy bài đó. Hôm nọ đi hát với các mem lớp C4 cũng yêu cầu bài Đường Cong (nhưng chưa kịp hát thì tan hội!). Lướt net thì cứ chăm chăm cái bài nào có chữ Uyên Linh hay Quốc Trung là phải đọc đầu tiên. Mình lại còn sến đến mức mong muốn gộp hội những người phát cuồng vì Uyên Linh và hội những người phát cuồng vì Quốc Trung vào làm 1 nữa chứ! Mê em Uyên Linh tới mức mình phải gọi là "ngộ độc" âm nhạc (của em ấy!), lại mê cả những lời nhận xét cực kỳ sâu sắc của anh Quốc Trung. Mà cứ tên Quốc Trung là mình mê rồi (hì hì... có sẵn 1 Quốc Trung ở nhà rồi mà vẫn mê anh QT nhạc sĩ - đầu trọc, dắt kính đen mới chết chứ!). Không biết có ai suy nghĩ giống mình không nhỉ? - hi vọng một ngày nào đó em Uyên Linh và anh Quốc Trung tạo thành 1 cặp đôi trong âm nhạc cũng như ngoài âm nhạc! Haizzzzzzzzz...
(Nhìn anh QT ở đoạn 2:10 kìa...)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét