Tuần cuối cùng tại Niesbud chỉ có 1 buổi học, thời gian còn lại dành cho chuẩn bị report và action plan. Nhóm 1 của mình gồm mình, Kripa, Nayomi, Sake và Pume và phải làm report về Chandigarh. Rất may là Nayomi vừa mua máy tính xách tay mới nên chia luôn thành 2 nhóm nhỏ, mỗi nhóm chuẩn bị về 1 phần. Mình và Nayomi xuống phòng computer, vào mạng lôi xuống một lố thong tin về các cơ quan đã visit và chỉ việc sắp xếp, edit lại theo đúng yêu cầu rồi add thêm một số ảnh. Gửi cho Kripa để nối vào phần của Kripa và Sake. Mình không review lại cái group report vì nghĩ rằng Kripa có thể format cho đẹp. Thế nhưng chủ quan quá nên lúc xem lại từ đĩa CD thì thấy quá oải. Hic, tại cái Laptop không dưng hỏng đúng vào thời điểm cần sử dụng nhất. Mấy cậu của cửa hàng sửa máy tính gọi cho mình nói là máy chị bị hỏng main, nếu thay thì mất gần 8000 Rs, nếu sửa thì mất 3000 rs! Ôi, em IBM T43 xinh đẹp của mình, em máy nồi đồng cối đá của mình đã “phản bội” lại mình vào thời điểm cần em nó nhất và túi bị thâm thủng nặng. Mình quyết định không sửa, cũng chả thay, đến lấy về thôi. Hẹn 10AM ra lấy, mình đã đi muộn hơn 10 h rồi mà đến nơi vẫn phải đợi, máy của mình vẫn mở toang toác! Ông chủ cửa hàng nói mày đợi tao 10 phút. OK, thế 10 phút nữa tao quay lại. Đi xuống chợ lượn một vòng, ra cửa hàng hoa quả mua ít táo và lê, thêm túi sữa tươi (có 16Rs một túi 500ml). Vào cả souvenir shop để lựa 1 tấm thiệp. 20 phút lên lại cửa hàng, vẫn chưa xong, lại chờ tiếp. Hỏi là bao lâu nữa thì tao có thể lấy máy về, tao sắp phải đi rồi. Ma’am, pls wait 5 minutes! Ok, lúc đầu mày nói 10 phút, tao đã đi 20 phút mới quay lại, bây h mày bảo 5 phút, vậy chính xác là bao lâu nữa tao mới được lấy máy về?! Cậu chủ cửa hàng – người duy nhất nói được tiếng Anh cứ pls pls mãi, lề mề không chịu được. Cuối cùng thì phải chờ hơn 1 tiếng mới lấy được máy về, trả 250Rs phí kiểm tra máy. Chả biết có bị thay thế gì ở bên trong không!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét