Cuối cùng thì sau 1 ngày chờ đợi, thủ tục check in và custom đã xong. Đẩy xe hành lý vào gate 7 ngồi chờ đến giờ mở cửa lên máy bay. Oa, lại gặp lại Madam Rina – chị đã không bắt chuyến bay khác đi Bangkok như mình nghĩ. Thật trùng hợp!
2 chị em đứng nói chuyện búa xua một hồi rồi mới lên máy bay. Chị đưa namecard cho mình và bảo khi nào mày đến Gujarat thì nhớ báo cho tao nhé, tao sẽ giúp mày bất cứ khi nào cần. Thank ma’am!
Vậy là xui xẻo với Jet Airway có khi lại là cơ hội tốt đối với mình. Có thêm 1 người bạn là VIP cơ đấy!
Chỗ ngồi trên máy bay khá chật, điều hòa thì bật lạnh cóng. Mình đã mặc thêm 1 áo dài tay và cuốn 1 cái chăn mà vẫn lạnh. Lúc cô tiếp viên đi qua, yêu cầu cho tăng nhiệt độ lên.
Bữa ăn đêm trên máy bay từ Delhi về Bangkok còn chuyện buồn cười nữa. Là khi mình yêu cầu cho 1 cốc sữa thì cô tiếp viên lấy cho mình 1 lon bia Tiger bật sẵn nắp! Ha ha… hài hước không chịu nổi!
Thức ăn thì vẫn đầy mùi Jasmine, không thể nào ăn hết cái lon cơm bé tẹo. cũng có thể do lúc đó là giữa đêm nên chả có nhu cầu ăn uống.
Về đến Bangkok lúc 6.30AM. Chuyến bay về Nội Bài là lúc 12h. Còn rất nhiều thời gian.
Từ cửa vào đến cửa ra của sân bay Sunavabath có lẽ dài hơn 1km. Đi muốn mỏi chân luôn! Lần này ko vào TP nữa mà ở lại để khám phá khu cửa hang miễn thuế của Bangkok.
Đầu tiên là ghé vào 1 tiệm mì thái, gọi 1 tô mì thịt hết 8 USD! Đã thế cô nhân viên phục vụ còn tính nhầm tiền, thối lại cho mình hụt thêm gần 2 USD nữa, đếm lại mới biết. Sau đó yêu cầu cô trả đủ lại cho mình. Hi vọng là cô chỉ nhầm chứ không cố ý.
Sau đó lên tầng 3, tầng 4 để kiếm hiệu The face shop để mua nước hoa cho chị Phương nhưng không thấy. Khu mua sắm rộng mênh mông, đi vào không biết bao nhiêu hiệu quần áo, mỹ phẩm, hoa, quả sấy khô. Chỗ nào cũng sạch sẽ, tinh tươm và lịch sự. Nhân viên bán hang ở đây rất hiếu khách và dễ chịu. Giá như các cô bán hàng ở Nội Bài học được 10% cái sự hiếu khách ở đây thì chắc hình ảnh của VN cũng cải thiện đáng kể!
Gần 10h thì quay lại tầng 2 để làm thủ tục check in. Chìa cái vé điện tử và cái bill của các bạn Jet Airway ra cho cô nhân viên của VNA. Cô xem một hồi rồi bảo là cái bill này của madam không đúng. Madam cần phải trả thêm phí quá cân từ đây về Hà nội. Crazy tiếp đây! Mình bảo là Jet Airway đã thu đủ tiền từ Delhi về HN rồi, tao ko trả thêm đồng nào nữa đâu. Nàng lại gọi điện đi đâu một hồi cho Manager, rồi lại quay lại bảo mình là cái bill này điền thông tin không đầy đủ, destination chỉ ghi là Vietnam, chứ không ghi rõ HN hay HCM nên chúng tao sẽ không charge lại Jet Airway được. Mình bảo là mày có thể copy cái bill này và cái vé của tao thì mày sẽ đòi được chứ sao không?! Nàng lại bấm máy đi lần nữa, lần này thì nàng bảo tao không liên hệ được với Jet Airway tại Thái Lan, hay là mày có quay lại Delhi trong thời gian tới ko? (Ý nàng là mày quay lại Delhi để đòi lại tiền, còn bây h mày cứ trả thêm cho cái đoạn từ Bangkok về Nội bài đi). Mình nhất định không, tao chưa có kế hoạch quay lại Delhi, mà Jet Airway cũng không có đại diện ở VN, làm sao tao có thể yêu cầu nó refund lại được! OK, nàng bắt mình chờ để xin ý kiến của manager.
Counter của VNA tại sân bay Bangkok |
Chờ khoảng 1 tiếng thì thấy nàng vẫy lại, bảo là tao xin ý kiến của manager tao rồi, nhưng mày vẫn phải trả tiền để về HN, mình nhất định ko trả và bảo là tao không muốn trả 2 lần tiền. Nàng đôi co 1 hồi với mình, mặt đỏ cả lên, nhưng mình cũng căng thẳng không kém. Nàng bảo, mày trả tiền đi rồi lấy boarding card, mình không trả. Nàng xé luôn cái boarding card đã in sẵn. Mình bực tức. Bảo mày nối máy cho tao gặp manager đi. Nàng bấm máy để mình nói chuyện với Manager của nàng. Mình nói các lý do… manager nàng lúc đầu cũng yêu cầu trả tiền, thấy có vẻ ko ăn thua, mình bảo nhưng tao ko có đủ tiền, nàng kia bảo mày có thể trả bằng credit card, mình bảo tao ko có credit card. Cuối cùng nàng ấy hạ giá từ 1800 bath xuống còn: mày còn bao nhiêu tiền thì trả bấy nhiêu. Nhìn đồng hồ đã 11.30, mình bắt đầu hơi cà cuống. Lỡ tiếp chuyến này ở Thái Lan thì dở hơi. Thế là vét sạch từng đồng xu bath đưa cho con bé VNA. Con bé này làm động tác in boarding card cho mình nhưng rồi cuối cùng lại trả lại tiền sau khi nghe điện thoại gọi đến. Nàng bảo manager tao bảo lần này không charge tiền của mày, nhưng chỉ lần này thôi. OK, thanks girl! Nàng đưa BC cho mình và hướng dẫn lên tầng 4, cửa F và còn giục mình đi nhanh vì sắp hết giờ lên máy bay. Vội vàng kéo vali đi lên tầng 4 và chạy thẳng ra cửa F. Lúc đó có cả một đoàn người đông kín đang chờ. Cửa lên máy bay vẫn chưa mở. Một lát thì cô nhân viên áo tím đến bảo là hôm nay khách đông quá nên madam để vali cho chúng tôi chuyển vào khoang hành lý, miễn phí! OK, nhưng tao không có khóa! Cô bảo chúng tôi sẽ có dây kẹp cho quý khách. OK, mày mang đi đi. Thế là chỉ còn xách mỗi cái túi toàn sách vở và tấm thảm yoga lên máy bay.
Bữa trưa do VNA phục vụ từ Bangkok về NB khá ngon, hoặc lâu ngày không được ăn đồ Non-Veg nên mình thấy lạ. Ăn hết cả suất cơm, thịt bò và cá thu. Thêm 1 ly nước hoa quả nữa là đủ no.
Xuống đến Nội Bài lúc 1.45PM, giờ đó không có chuyến bay nào nên thủ tục hải quan và hành lý rất nhanh, chưa lần nào lấy đồ nhanh như vậy.
Chưa đến 2PM đã có mặt ở sảnh chờ taxi.
Về đến nhà lúc hơn 3PM. Home sweet home! Finally, after so many up and down, I’ve arrived my sweet home! What’s a stormy trip!