Hồi mới ra trường, bố mẹ mình cũng muốn nhờ vả mấy người họ hàng định xin cho mình vào làm nhà nước, và thực tế là mình cũng đã mang hồ sơ và đến gặp 2 người ở 2 cơ quan khác nhau.
Đầu tiên là gặp 1 cô PGĐ của 1 cơ quan rất gần nhà mình, đi mấy bước là vào đến nơi. Ngồi nói chuyện với cô lần 1, lần 2 là đem cái quyển khóa luận tốt nghiệp vào cho cô xem, lần thứ 3 cô chân tình bảo: Tính cách của cháu không hợp với cách làm việc, kiểu làm việc ở đây đâu... blah...blah... và cô còn nói là phụ nữ thì nên đi giày cao gót để trông gợi cảm hơn, quyến rũ hơn.... và nên ngủ trước 12PM thì nhan sắc mới bền lâu... cùng một số lời tâm sự khác mà có lẽ phải rất tin tưởng thì cô mới nói. Đến tận bây h mình vẫn cảm ơn cô vì lời khuyên đó.
Người thứ 2 mình gặp và ngồi tâm sự cũng là 1 bác PGĐ 1 cơ quan chuyên ngành của Bộ QP nằm trên đường Lạc Long Quân. Vào phòng của bác í thấy cửa phòng là một xô bã chè, tiếp theo là 1 cái ấm tích cáu bẩn. Bộ bàn ghế thì theo kiểu sập gụ tủ tường của mấy gđình gia trưởng hồi xưa. Bàn làm việc của bác thì chỏng chơ vài tờ báo Đảng, vài tờ giấy lộn, 1 vài tập hồ sơ bong gáy, xắn tít lại. Cũng ngồi nói chuyện hồi lâu, cũng hỏi han xem tính chất công việc thế nào, mình còn ý tứ hỏi xem lương bổng trong đó ra sao thì bác í nói là lương thực tập là 500K! (Oh, my God!!!) Sau khi chào tạm biệt ra đến cầu thang thì gặp 2 cô bạn cùng khóa với mình đang bê mấy ống đất ở đó, trông các cô thật khô cằn giống y như cái ống đất mà cô đang cầm. Thế là mình một đi không trở lại mặc dù ông PGĐ dặn là lần sau đén mang hồ sơ lên cho chú, chú sắp xếp cho (đấy là do người nhờ vả có cấp khá to so với ông í nên mới nhanh gọn như thế, chứ người khác chắc ông í cho chạy vạy còn khướt mới vào được cái chân tập sự 500K một tháng đó!).
Sau 2 vụ đó thì mình apply vào công ty đầu tiên và được nhận luôn. Khi mình bảo bố mẹ là con xin được việc rồi, ko cần nhờ chú B. nữa đâu thì bố bảo là thế thì mày gọi điện cho chú ý bảo là như thế như thế...(có vẻ hơi bực). Tối đó mình gọi luôn cho chú B. bảo chú là cháu có việc làm rồi chú ạ, cảm ơnchú đã giới thiệu 2 nơi cho cháu. cảm ơn chú lần nữa...
Mới đó mà đã gần 8 năm rồi, và mình vẫn quyết tâm: phấn đấu cả đời để không phải đi làm nhà nước!
Chị bạn làm ở 1 cơ quan truyền thông ngang bộ, cũng học hành tử tế như ai, nhưng mà chỉ sáng đến đúng giờ, ngồi đọc báo và pha nước chè cho trưởng phòng, lướt web, chát chít, lượn đến mấy chỗ có mấy bà mấy cô khác buôn về con cái, oshin, mẹ chồng là đã đến 11h, thé là chuẩn bị rục rịch đi ăn trưa. Chiều thì 2pm mới bắt đầu quy trình như buổi sáng. Rồi 4.30PM là lượn. Từ tháng 1 đến tháng 12, từ ngày mồng 1 đến ngày 30, ngày nào quy trình công việc cũng same same thế, thảng hoặc có vài vệc lặt vặt, mang cái nọ sang phòng kia, lấy cái kia về phòng nọ, gửi công văn nọ cho ban kia, photo mấy trang tài liệu... Cuối tháng lĩnh hơn 4M tiền lương cho công ngồi chơi! Cả cái cơ quan đó có lẽ phải 1/3 số người ở tình trạng làm việc tương tự như chị.
Hồi năm 4, mình xin vào làm thực tập ở 1 cơ quan về DSKHHGĐ, rất to, TW là đằng khác. Cơ quan đó có 1 cái thư viện và 1 ban biêntập cho tờ tập san hàng tháng. Mỗi tập chừng 20 trang. Bài viết thì hầu như là các CTV ở tuyến dưới gửi lên, có một vài bài là dịch từ các tài liệu nước ngoài. Tờ tập san ra hàng tháng hay 2 tuần gì đó (sure là ko phải hàng tuần). Với cái công việc cỏn con đó có lẽ ở các cty tư nhân hay nước ngoài thì chỉ cần 1 hoặc 2 người kiêm nhiệm là đủ. Nhưng, thực tế là ở Cơ quan nhà nước đó, họ có cả 1 ban bệ gồm gần chục người, trong đó có 6 người kiêm nhiệm và 4 người chỉ làm cho tập san đó. 4 người này gồm: 1 người dịch bài, 1 chị phó tổng biên tập, 2 chị chuyên đánh máy! Với số lượng bài vở như thế thì có lẽ mỗi tiếng các chị chỉ cần gõ 1 từ là đủ! Thế nên cứ tầm 3pm là các chị nhặt rau, rửa rau, kho thịt và đi tắm (vì ở cq có vòi nóng lạnh, tội gì không tắm cho tiết kiệm tiền điện ở nhà). Giá như có mang được vài xô điện hay vài xô nước nóng về nhà chắc các chị cũng làm!!! Không biét từ đó đến nay công việc của các chị có thay đổi gì không!
Một công ty nhà nước ở ngay cạnh nhà mình hiện nay: Lịch làm việc ở bảng đóng cạnh cửa ra vào là: sáng: từ 7.30-12.00, chiều: 13.30-16.30, nhưng hầu như ngày nào mình ra khỏi nhà lúc gần 8Am hoặc 8AM cũng chưa có cái xe nào ở đó, chỉ có ông bảo vệ ngồi xỉa răng ngáp vặt. Buổi trưa có hôm mình đi lúc 14h cũng chưa thấy cái xe nào, cửa vẫn khép hờ. Buổi chiều, có ngày mình có việc về lúc 16h đã thấy còn có một vài cái xe dựng ở cửa.
Hồi xưa hay phải contact với 1 cơ quan thuộc BQP ở phố Nguyễn Tri Phương, cứ tầm 11Am là đã thấy các bác í xỉa răng tanh tách rồi. CHiều thì sau 3PM đã bảo là không giải quyết việc gì hết nữa, để ngày hôm sau. Ôi trời!!!
Thế thì họ, những người nhà nước, làm việc ít hơn số giờ quy định rất rất nhiều. Mà lương thì vẫn lĩnh đủ, chứ đâu có bị trừ giờ như ở một số công ty tư nhân đâu. Trong khi bọn làm tư nhân như mình lọ mọ 6-7pm mới ra khỏi vp, nhiều hôm phải 9-10pm mới về thì họ đã đi đón con từ 4pm, về nhà cơm nước nghỉ ngơi từ trước đó mấy tiếng đồng hồ. Ôi cái kiểu làm việc nhà nước mình!