Trang

Thứ Năm, 31 tháng 3, 2011

Film Kama Sutra - A tale of Love



Đạo diễn : Mira Nair
Kịch bản : Mira Nair, Helena Kriel
Xuất bản : 1996
Độ dài : 117 phút

Một câu chuyện đan xen giữa tình yêu, tình dục và tình bạn, giữa đố kị và quyền lực, giữa các tầng lớp xã hội ở Ấn Độ thế kỷ 16.
Kama Sutra – A tale of Love là câu chuyện về hai cô gái xinh đẹp Maya và Tara. Một người thuộc tầng lớp quý tộc và một người thuộc tầng lớp thấp kém hơn. Hai người lớn lên bên cạnh nhau, hai cuộc sống khác hẳn nhau và cô bé Maya dường như thích thú hơn với những lần nghe lén các bài giảng về Kama Sutra.

Lớn lên, Tara kết hôn với hoàng tử Raj Singh. Ngay trong đêm đám cưới của Tara, Maya  (nàng hầu) xinh đẹp vận bộ saree màu đỏ lộng lẫy mang vào lều của chú rể (Raj) một đĩa đồ sweet và ngay lập tức Raj đã bị quyến rũ bởi vẻ đẹp cực kỳ gợi cảm của Maya. Đoạn này xem rất thích vì  phát hiện ra một điều rằng cái bộ saree là một thứ trang phục cực kỳ dễ take off! Raj chỉ giật một cái là Maya đã nude hoàn toàn, chỉ còn lại mỗi cái vòng đeo ở eo (có gắn các quả chuông nhỏ phát ra tiếng theo mỗi bước chân). Đoạn này (và cả một số cảnh sex sau đó, Maya nude hoàn toàn, phô bày vẻ phồn thực trực diện với người xem.
Ngay sau khi Tara lên kiệu đi vào cung điện của Raj thì bí mật của Maya bị hé lộ, cô bị các bà cô già, mẹ Tara… lên án, sỉ nhục là "đồ con điếm". Maya phải bỏ làng đi lang thang và may mắn gặp Kumar – một thợ điêu khắc đá trong buổi tắm sớm ở bờ sông Hằng. Kumar dẫn Maya đến theo học cô giáo Rasa, chuyên giảng dạy bộ môn Kama Sutra với các bí quyết nhảy múa, ca hát và các tư thế làm tình nghệ thuật.
Lần make love the first time của hoàng tử Raj và cô dâu mới Tara là một sự thất bại – Cái cảnh Tara vì quá đau đớn đã đạp Raj ra khỏi người mình và ôm người co dúm vì đau trên giường thật sự ấn tượng và rất thật!
Trở lại với Maya,  Kumar và Maya fall in love, tất nhiên là lại có những cảnh make love cực kỳ cuồng nhiệt, lần này thì Maya đã có kinh nghiệm hơn rất nhiều so với lần make love cùng hoàng tử Raj (dĩ nhiên, vì nàng được training về Kama Sutra rồi mà). Hậu quả là… không phải Maya mang bầu, mà là Kumar không thể tập trung vào công việc điêu khắc được. Bởi thế, Kumar quyết định nói lời chia tay với người yêu.
Một hôm, tình cờ hoàng tử Raj Singh lúc bấy giờ đã lên ngôi vua đến thăm nơi mà Kumar tạc tượng, khi nhìn thấy các bức tượng phụ nữ đẹp tuyệt và rất giống Maya, Raj ra lệnh cho thuộc hạ đi tìm Maya về và đưa  nàng vào cung. Kumar cũng được mời vào cung vì công lao tạc những bức tượng đẹp. Raj giới thiệu Kumar với Maya – lúc đó bị đối xử như một thứ đồ chơi của Raj. Kumar còn lần vào nơi ở của Maya mấy lần. Có lần đang say đắm thì Raj tới, Kumar phải trốn vào sau bức tường và chứng kiến màn âu yếm giữa Raj và Maya. Cái kim trong bọc lâu ngày cũng lòi ra, mối quan hệ giữa Maya và Kumar bị Raj phát hiện và  sau cuộc đấu (vật) giữa hai người đàn ông, Kumar bị quân lính của Raj bắt đi…

…Maya đau đớn vì người yêu bị giết bằng hình phạt voi giày, vì nhận ra rằng mình chỉ là đồ chơi trong tay kẻ quyền quý. Cuối cùng nàng bỏ đi khỏi cung điện…

Trong phim còn có cảnh rất hay là đoạn Maya dạy lại Tara các kỹ thuật Kama sutra sau khi cứu Tara khi Tara định quyên sinh trong bồn tắm. Tara chỉ khoác hờ 1 cái áo khoác mỏng, Maya vừa nói vừa thực hành chính trên cơ thể Tara, thật đến độ Tara cũng cảm thấy sung sướng (chứ ko kể đàn ông đâu nhé!).
Thông tin thêm về bộ phim: Khi làm phim này, đoàn làm phim đã phải sử dụng một cái tên giả cho phim là Tara and Maya để được phép làm phim ở Ấn Độ. Giới chức Ấn Độ sẽ không cho phép thực hiện bộ phim nếu họ biết tên chính thức và nội dung phim. Trong suốt thời gian làm phim, các quan chức Ấn Độ còn ghé thăm và đoàn làm phim đã phải dựng các cảnh giả để tránh những màn khỏa thân và sex lộ liễu. Cuối cùng thì phim vẫn bị cấm công chiếu tại Ấn Độ và Pakistan vì một số cảnh khá nóng.

Một điều đặc biệt là đạo diễn của phim lại là một phụ nữ người Ấn Độ. Bà Mira Nair sinh ngày 15/10/1957, tốt nghiệp chuyên ngành nghệ thuật sân khấu tại đại học New Delhi. Sau này, bà còn theo học Harvard với một suất học bổng toàn phần. Ở Kama Sutra, bà đã thổi vào một hơi thở mới, một cái nhìn mới đầy táo bạo và chân thực về sự phân hóa đẳng cấp trong xã hội Ấn Độ.

Thứ Năm, 24 tháng 3, 2011

Bước ngoặt

Sau một hồi lưỡng lự, trì hoãn, cuối cùng thì đã quyết định không đi làm thuê nữa. 31 tuổi có phải là tuổi "đẹp" để tự mình đi trên con đường riêng???

Khi còn học ở Niesbud, thầy Kumar Satendra ở Kiet vẫn luôn  khuyến khích mọi người mở business riêng. Thầy còn email nói là thầy sẽ rất vui nếu em quyết định như thế. Sẽ email thông báo cho thầy ngay sau khi dự án của mình được set up hòm hòm. Cảm ơn thầy, thầy Satendra!


Thứ Ba, 1 tháng 3, 2011

Pink city (Jaipur) - TP màu hồng - Thỏa mãn sự kỳ vọng đế vương

(Bài này copy từ note của Fu Hoang - Bạn này học ở Ấn 1 năm, vừa về)
Jaipur, với Pink City được thành lập năm 1727 bởi Maharaja Jai Singh II, một Rajput Kachhwaha, trị vì vào khoảng những năm 1699-1744. Địa điểm ban đầu của ông là Amber Fort, nằm ở khoảng cách 11kms từ Jaipur (Pink City ngày xưa, nay nằm trong thành phố Jaipur). Ông cảm thấy sự cần thiết của việc chuyển đổi thành phố thủ đô của mình với sự gia tăng dân số và sự khan hiếm nước ngày càng tăng. Pink City là thành phố được đặt kế hoach đầu tiên của Ấn Độ và ông đã quan tâm lớn trong khi thiết kế thành phố này của chiến thắng. Ông đã học hỏi trong một số cuốn sách về kiến trúc và kiến trúc sư trước khi thực hiện công trình tuyệt đẹp này.
Căn góc

Nổi tiếng với đồ trang sức


Sau nhiều trận đánh với Marathas, Jai Singh quan tâm về các khía cạnh an ninh của thành phố. Vì lý do này, ông tập trung vào lợi ích của khoa học và văn hóa để tạo thành một thành phố rực rỡ. Là một người yêu của toán học và khoa học, Jai Singh đã tìm lời khuyên từ Vidyadhar Bhattacharya, một học giả Brahmin của Bengal, để hỗ trợ ông thiết kế kiến trúc thành phố. Vidyadhar được ca tụng như là một nhà văn học cổ đại của Ấn Độ về thiên văn học, sách của Ptolemy và Euclid, đã thảo luận các kế hoạch với nhà vua.
Một trong nhưng ngôi nhà ở Pink City



Với một kế hoạch chiến lược, việc xây dựng của thành phố bắt đầu vào năm 1727. Phải mất khoảng 4 năm để hoàn thành các cung điện chính, đường và vuông. Thành phố được xây dựng theo các nguyên tắc của Shilpa Shastra, kiến trúc Ấn Độ. Thành phố được chia thành chín khối, trong đó có hai khối là các công trình nhà nước và cung điện, trong khi bảy khối còn lại được phân bổ cho dân chúng. Để đảm bảo an ninh, các bức tường pháo đài khổng lồ đã được thực hiện cùng với bảy cửa mạnh mẽ.
Các căn nhà có mặt tiền giống nhau và bằng nhau tăm tắp

Nhưng ô cửa sổ đặc trưng

Cửa sổ cũng như các kiến trúc hứng gió và ánh sáng đều hình cánh sen - loài hoa cao quý nhất ở Ấn Độ


Theo đó, kiến trúc của thành phố là rất cao và chắc chắn vào loại tốt nhất trong tiểu lục địa Ấn Độ. Năm 1853, khi Hoàng tử xứ Wales đến thăm Jaipur, toàn thành phố đã được sơn màu hồng để chào đón ông. Gọn gàng, rộng rãi, thoải mái là những con đường, ngôi nhà được sơn màu hồng quyến rũ, huyền diệu. Pink City giàu đẹp bởi văn hóa và kiến trúc của nó, có thể được tìm thấy trong lịch sử và thẩm mỹ nhiều nơi ở trong thành phố. Thành phố này qua bao tháng năm đã thực sự chinh phục con tim của những người khó tính nhất chính vì vẻ đẹp kiến trúc cũng như cảnh quan mê hồn của nó.
Thành phố hơn 3 thế kỷ nhưng vẫn giữ được vẻ đẹp nguyên vẹn


Nhà hai bên đường đều ở hướng Tây Bắc, Đông Nam


Kiến trúc đối xứng là đặc trưng ở đây

HAWA MAHAL - Cung điện của Gió

Địa điểm: Bên cạnh lối vào City Palace
Được xây dựng bởi: Maharaja Sawai Pratap Singh
Xây dựng vào năm: 1799
Điểm nổi bật: Kiến trúcRajputana  
Làm thế nào để đến Hawa Mahal: Dễ dàng đến Hawa Mahal từ thành phố bằng cách trạm xe buýt địa phương, rickshaws và Taxi

Hawa Mahal là một cột mốc chính và một điểm thu hút du lịch nổi tiếng của Jaipur. Cung điện này là một địa danh tuyệt đẹp. Các kiến trúc lộng lẫy Rajputana của Hawa Mahal đại diện cho những vinh quang của gia đình hoàng gia. Tuy nhiên, người ta cũng có thể tìm thấy một cái nhìn của kiến trúc Mughal, được pha trộn hoàn hảo để làm cho nó khác với những người khác. Nghĩa đen của Hawa Mahal Palace là Cung điện của Gió. Hawa Mahal được xây dựng bởi Maharaja Sawai Pratap Singh năm 1799
Phía dưới cửa sổ không thiết kế kiểu caro nữa

Hawa Mahal là một mặt hình kim tự tháp với năm câu chuyện. Nó có 953 cửa sổ nhỏ được trang trí cầu kỳ. Những cửa sổ bằng đá sa thạch màu hồng thường được gọi là "Jharokhas" được xây dựng theo phong cách như vậy, nó trông giống như một tổ ong khổng lồ. Sự lưu thông không khí qua cửa sổ đại diện cho các liên lạc tuyệt vời của thiết kế Mughal,  giúp Cung điện luôn luôn mát mẻ. Các ban công chiếu nhỏ và mái cong với phào treo tăng cường vẻ đẹp của cung điện. Các phác thảo hình kim tự tháp và nhân rộng mô hình làm cho nó hấp dẫn hơn trong xuất hiện.

Gọi là Gia Phong có hợp không nhỉ?
Như một vấn đề của thực tế, Hawa Mahal được cho là xây dựng cho các phụ nữ của gia đình Hoàng gia, vì họ đã phải thiết kế các "màn che" (cover). Các cửa sổ nhỏ và ban công chiếu phục vụ cho phụ nữ để xem diễu hành và các hoạt động khác diễn ra trên đường phố. Theo cách này, các phụ nữ có thể tận hưởng một cảm giác tự do mà không bị người bên ngoài nhìn vào.


Rất nhiều cửa sổ, mỗi cửa sổ to lại có cửa sổ con con

Màu chủ đạo là hồng cánh sen với các sọc trắng

Sáng sớm được coi là thời gian tốt nhất để thăm quan Palace, khi cung điện còn ướt đẫm trong ánh sáng vàng của mặt trời. Vào lúc này, Hawa Mahal trông thật rực rỡ. Không thể mô tả vẻ đẹp của cung điện bằng lời. Ánh sáng vàng của mặt trời buổi sáng sớm chiếu qua các cửa sổ của cung điện này tạo ra một tầm nhìn tuyệt vời.
Hawa Mahal (House of Air)

Một góc nhìn khác của Hawa Mahal
P/S: Còn chờ gì nữa, nếu đến Ấn, bạn nhớ đến thăm Pink City nhé? (1 trong 3 điểm "phải" đến khi du lịch Ấn Độ!)
Nhớ thăm cả Amber Fort ở ngay gần Pink City cho đủ bộ!